Nói đến đây, nàng ta quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên: “Vũ trụ Chư Thần còn có nam nhân nào ưu tú hơn ngươi sao?”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó đáp: “Có lẽ là không!”
“Phụt!”
Ngạn Bắc đột nhiên bật cười, nàng ta liếc hắn: “Còn một điều nữa, ngươi còn khá là mặt dày!”
Diệp Huyên cười to.
Mưa ngày càng to, nhìn ra ngoài từ trong cửa sổ, tầm mắt chỉ thấy rất mơ hồ.
Không lâu sau đó, xe ngựa đột nhiên dừng lại.
Diệp Huyên nhìn về phía xa, phía trước xe ngựa có một ông lão đang đứng, trong tay ông lão cầm một cây quạt xếp.
Ông lão này chính là Lý Lan – phụ thân của Lý Tuyết.
Diệp Huyên quay đầu nhìn về phía Ngạn Bắc, cười nói: “Chúng ta đi xuống đi!”
Nhưng Ngạn Bắc lại lắc đầu: “Ngươi xuống đi! Ta ở lại đọc sách!”
Diệp Huyên gật đầu: “Được!”
Ngạn Bắc nhìn Diệp Huyên đi về phía xa, nàng ta mở lòng bàn tay, một lá bùa xuất hiện.
Nhìn Diệp Huyên trong mưa, ánh mắt Ngạn Bắc dần trở nên mơ hồ, giống như trong mắt cũng có mưa rơi xuống vậy, nàng ta thì thào như tiếng muỗi kêu: “Ta biết ngươi rất lợi hại, rất lợi hại… Nhưng ta không thể để ngươi cùng ta đến Ngạn tộc được… Có lẽ, Ngạn tộc không mạnh như thế lực sau lưng ngươi, nhưng ta không dám cược, thật sự không dám,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2620078/chuong-9351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.