Ngạn Bắc nói tiếp: “Ta đến thư viện có hai mục đích, một là muốn lợi dụng ngươi, hai là muốn trộm Bộ Luật Thần Đạo”.
Diệp Huyên cười hỏi: “Còn gì nữa không?”
Ngạn Bắc lắc đầu: “Hết rồi!”
Diệp Huyên khẽ mỉm cười: “Bây giờ xem ra hình như cô đều thành công rồi!”
Ngạn Bắc nhìn Diệp Huyên: “Ngươi không muốn cho ta đi sao?”
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Nói theo một cách khác, bây giờ cô là học viên của học viện ta, ta có trách nhiệm bảo vệ cô!”
Ngạn Bắc lắc đầu: “Ta không cần! Bây giờ ta xin rút khỏi học viện!”
Nói xong, nàng ta xoay người đi về phía người áo đen.
Nàng ta chưa từng do dự như thế bao giờ.
Đúng như lời nàng ta nói, nàng ta đến học viện là muốn lợi dụng Diệp Huyên, nhưng sau khi tiếp xúc với hắn, nàng ta phát hiện bản thân bắt đầu có thiện cảm với người đàn ông này.
Là có thiện cảm, không thể xem là yêu.
Nàng ta rất muốn ở lại thư viện, nhưng nàng ta biết nếu mình ở lại đây sẽ mang đến vô vàng phiền phức cho Diệp Huyên.
Cho nên nàng ta dứt khoát chọn rời đi.
Nàng ta không muốn mang đến phiền phức vô tận cho người đàn ông phía sau.
Lúc này, tay nàng ta bị kéo lại một lần nữa.
Ngạn Bắc quay đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2620069/chuong-9347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.