Lúc này, Diệp Huyên đột nhiên nói: “Nam Khánh hội trưởng, ta muốn cách chức hội trưởng của ngươi, ngươi có ý kiến gì không?”
Nam Khánh vội vàng quỳ xuống: “Không có! Không có!”
Diệp Huyên cười nói: “Quên đi! Ta nói đùa đấy!”
Nam Khánh ngây người.
Diệp Huyên nhìn thoáng qua A Nguyệt, sau đó cười nói: “Tiểu cô nương này không tồi...”
Nam Khánh vội vàng nói: “Từ giờ phút này trở đi, A Nguyệt chính là phó hội trưởng!”
Phó hội trưởng!
Diệp Huyên mỉm cười, hắn đứng dậy vỗ nhẹ nhẹ lên Nam Khánh: “Nam Khánh hội trưởng, đừng nên bắt nạt nàng ta nha!”
Hắn vẫn là không muốn để A Nguyệt làm hội trưởng luôn, nhìn ra được, nha đầu kia căn cơ rất đơn giản, bỗng chốc trở thành hội trưởng, đối nàng mà nói, không phải là chuyện tốt.
Nam Khánh đổ mồ hôi đầm đìa: “Không... Không dám!”
Diệp Huyên cười nói: “Đừng căng thẳng như vậy, ta và cha ta không giống nhau, cha ta thích giết người, ta không giống ông ấy, ta thích lấy đức thu phục người!”
Nói xong, hắn xoay người rời đi.
Nam Khánh lập tức cúi lạy: “Cung tiễn Diệp thiếu!”
Cung tiễn Diệp thiếu!
Sau khi Diệp Huyên đi một lúc lâu, Nam Khánh mới đứng lên, sau khi đứng lên, ông ta lại lập tức xụi lơ trên mặt đất, cả người giống như bị rút sạch khí vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2619913/chuong-9293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.