...
Tĩnh lặng.
Bầu không khí tĩnh lặng như chết chóc.
Tất cả đám người có mặt đều ngây dại.
Người trong điện đều không phải người bình thường, làm gì có ai không hiểu hành động trước đó của Ngôn Biên Nguyệt chứ?
Rõ ràng y muốn đè ép Diệp công tử kia, sau đó gây chú ý với Tiên Cổ Yêu, rồi chiếm được trái tim người đẹp.
Dù biết nhưng chẳng ai nói thẳng!
Nhưng không ngờ Diệp Huyên lại là người nói toạc ra.
Xấu hổ!
Ai xấu hổ?
Tất nhiên là Ngôn Biên Nguyệt rồi, ánh mắt của đám người có mặt đổ dồn về phía y chẳng khác nào đang nhìn một thằng hề.
Mà lúc bọn họ nhìn về phía Diệp Huyên thì trong ánh mắt lại lộ rõ vẻ bội phục.
Bất kể xét về thực lực hay tài lực, thì khí độ, sự tự tin và cơ trí kia không phải là thứ mà người bình thường có được.
Đằng sau sân khấu, một cô gái đeo mạng che mặt đang dõi theo Diệp Huyên, nàng ta chính là người múa chính lúc trước, sở dĩ nàng ta chú ý đến Diệp Huyên cũng vì cuộc đối thoại giữa hắn và Tiên Cổ Yêu đã bị nàng ta nghe thấy.
Từ trong miệng Diệp Huyên, nàng ta đã nghe ra được sự tôn trọng và ca ngợi.
Giờ phút này, lúc nghe Diệp Huyên nói vậy, đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2619884/chuong-9286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.