Tiên Cổ Yêu liếc thanh niên nói: "Có lẽ Ngôn công tử nói một câu vô nghĩa rồi, hôm nay ai tới đây mà không vì Thần Đạo Pháp Điển cơ chứ?"
Đây cũng không phải là lạnh lùng nữa, mà là chẳng chút khách sáo!
Thanh niên nghe vậy vẻ mặt lập tức cứng lại, có hơi xấu hổ, nhưng chẳng mấy chốc đã bình thường trở lại. Y bỗng nhìn về phía Diệp Huyên nói sang chuyện khác: "Vị huynh đài này là?"
Diệp Huyên cười đáp: "Diệp Huyên!"
Thanh niên cũng cười: "Hóa ra là Diệp huynh... Không biết Diệp huynh đến từ nơi nào?"
Đến từ nơi nào!
Diệp Huyên ngẫm nghĩ rồi đáp: "Đến từ Thanh Thành!"
Thanh niên suy nghĩ một lúc rồi cau mày hỏi: "Thanh Thành?"
Diệp Huyên gật đầu.
Thanh niên lắc đầu: "Chưa nghe bao giờ!"
Diệp Huyên cười nói: "Chỉ là một địa phương nhỏ, các hạ chưa nghe bao giờ cũng bình thường. Còn ta, chỉ là một người đọc sách bình thường thôi!"
Thanh niên cũng cười: "Diệp huynh khiêm tốn rồi! Có thể được Tiên Cổ Yêu cô nương nhìn trúng sao có thể là người bình thường?"
Tiên Cổ Yêu bên cạnh nghe vậy khẽ cau mày, hiển nhiên đã hơi bực.
Diệp Huyên ngó Tiên Cổ Yêu cười nói: "Ta cũng rất vinh hạnh!"
Tiên Cổ Yêu nghe thấy thế lập tức liếc Diệp Huyên, cái liếc này có thể nói là hết sức quyến rũ, ngay cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2619878/chuong-9283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.