Thanh Khâu nghe vậy chần chờ một chút rồi thả tay ra.
Diệp Huyên và Tiên Cổ Yêu đi về phía xa.
Lúc này, hơn mười luồng thần thức chợt đổ dồn lên người Diệp Huyên. Diệp Huyên cau mày, Tiên Cổ Yêu quay đầu liếc đám thị vệ. Bấy giờ, những thị vệ kia mới thu hồi thần thức, khẽ khom lưng.
Tiên Cổ Yêu quay đầu nhìn Diệp Huyên nói: "Xin lỗi!"
Diệp Huyên liếc Tiên Cổ Yêu, trong lòng có hơi kinh ngạc.
Tiên Cổ Yêu lại bỗng nói: "Thể chất của cô bé kia cực kỳ phi phàm, tương lai của nàng ta sẽ rất sáng lạn. Nhưng, nàng ta cũng cần một hậu thuẫn lớn hơn, không có bất cứ một hậu trường hùng hậu thì tư chất và thể chất của nàng ta sẽ bị mai một!"
Nàng ấy nói xong bèn dừng lại rồi xoay người nhìn về phía Diệp Huyên: "Ta không có ý khinh thường ngươi, nhưng ta cảm thấy mình có thể cho nàng ta tốt hơn. Nếu lời nói ấy có đụng chạm đến ngươi thì ta xin lỗi!"
Diệp Huyên cười, quay đầu ngó Thanh Khâu. Giờ phút này, Thanh Khâu đang căng thẳng nhìn hắn, hiển nhiên là sợ hắn bán mình đi!
Diệp Huyên bật cười rồi quay sang nhìn Tiên Cổ Yêu: "Ta tên Diệp Huyên, cô nương tên gì?"
Tiên Cổ Yêu nhìn Diệp Huyên đáp: "Tiên Cổ Yêu!"
Diệp Huyên cười nói: "Yêu cô nương, cô nói rất đúng, muội ấy quả thật cần một hậu trường hùng hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2619828/chuong-9268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.