Ông lão lôi thôi: “…”
Diệp Huyên đột nhiên nói: “Nên gọi tiền bối là gì nhỉ?”
Ông lão lôi thôi vội vàng đáp: “Thiếu chủ, ta không dám nhận hai chữ tiền bối này, cậu cứ gọi ta là Tri Hiền được rồi!”
Diệp Huyên khẽ gật đầu: “Hiền lão, một năm phụ thân ta đưa ông hơn một trăm Trụ Mạch thật sao?”
Hiền lão gật đầu: “Đúng vậy! Nhưng lần nào kiếm chủ cũng đều cho thêm! Hơn nữa, một vài tài liệu học thuật của chúng ta đều do kiếm chủ nghĩ cách làm ra, không những vậy, kiếm chủ còn cho chúng ta cả đan dược, nâng cao tuổi thọ của chúng ta… Ban đầu kiếm chủ cũng cho chúng ta tu luyện, còn cung cấp cả tài nguyên tu luyện, tiếc là mấy người chúng ta đều không thích tu luyện mà chỉ thích nghiên cứu học thuật!”
Diệp Huyên cười cười, sau đó lấy ra một chiếc nhẫn không gian đưa cho Hiền lão, Hiền lão nhìn thoáng qua, bên trong chiếc nhẫn có đến bốn nghìn Trụ Mạch.
Thấy nhiều Trụ Mạch như vậy, Hiền lão lập tức thay đổi sắc mặt: “Thiếu chủ, thứ này…”
Diệp Huyên cười nói: “Đây là thứ ông nên nhận được!”
Nói rồi, hắn lại lấy ra một cái nhẫn không gian nữa đưa cho Hiền lão: “Đây là đồ cho những người nghiên cứu học thuật cùng ông!”
Hiền lão nhìn qua, sau đó lập tức cúi thấp người hành lễ với Diệp Huyên: “Đa tạ thiếu chủ!”
Diệp Huyên có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2619794/chuong-9255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.