Một lúc sau, người phụ nữ quay đầu nhìn về phía Diệp Huyên khẽ nói: "Cảm ơn!"
Bà ấy biết, Yêu Liên bằng lòng thỏa hiệp là vì chàng trai kia.
Diệp Huyên khẽ gật đầu rồi nhìn Yêu Liên, Yêu Liên hơi khom lưng: "Diệp thiếu..."
Diệp Huyên bỗng nói: "Giết!"
Yêu Liên sửng sốt.
Diệp Huyên chớp mắt nói: "Không lẽ ngươi ngây thơ đến nỗi nghĩ rằng nói lời xin lỗi là ta sẽ bỏ qua cho mình đó chứ? Đừng đùa, nếu xin lỗi mà có tác dụng thì ta còn tu luyện làm gì?"
Diệp Huyên vừa dứt lời thì những cao thủ bên cạnh hắn lập tức xông ra.
Đằng xa, Yêu Liên vẫn hết sức bình tĩnh, bình tĩnh một cách lạ thường.
Diệp Huyên thấy vậy thì khẽ cau mày.
Bấy giờ, Yêu Liên lại đột nhiên biến mất.
Biến mất?
Diệp Huyên sửng sốt.
Lúc này, ông lão dẫn đầu bên cạnh Diệp Huyên bỗng nói: "Thiếu chủ, khi kiếm chủ rời đi thì nàng ta đã bỏ chạy rồi. Ban nãy, những gì chúng ta thấy chỉ là ảo ảnh của nàng ta mà thôi".
Diệp Huyên trầm giọng hỏi: "Có thể bắt được nàng ta không?"
Ông lão liếc nhìn xung quanh rồi lắc đầu: "Không cảm giác được!"
Diệp Huyên nghe vậy lập tức sa sầm nét mặt.
Bấy giờ, mẹ của Thiên Khí lại chợt nói: "Nàng ta là Ma Phượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2619758/chuong-9244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.