Cùng lúc đó, một luồng quyền ý khủng khiếp cũng lao vút về phía Diệp Huyên. Trong tình cảnh ấy, Diệp Huyên nhất thời cảm nhận được một cảm giác áp bách như có ngọn núi đè xuống.
Diệp Huyên cũng không dám coi thường Cổ Yêu Vương, hắn không biết đối phương có cảnh giới thế nào, nhưng giờ xem ra thực lực của đối phương cao hơn nhiều tên yêu thú Thiên Tầm kia.
Diệp Huyên khẽ nhắm mắt, lúc quyền thức kia tới trước mặt hắn thì hắn bỗng nhiên mở mắt, chém ra một kiếm.
Trảm Hư Vô!
Kiếm vừa chém ra…
Xoẹt!
Luồng quyền ý đáng sợ trước mặt Diệp Huyên đột nhiên bị chôn vùi, như thể chưa từng xuất hiện. Còn Cổ Yêu Vương đang lao tới trước mặt Diệp Huyên thì lập tức biến sắc, hai cánh tay chặn trước người.
Ầm ầm!
Kiếm quang đột nhiên nổ ầm ầm, tiếp theo, Cổ Yêu Vương lùi nhanh lại mấy vạn trượng. Đến khi ông ta dừng lại thì hai tay đã nứt vỡ tạo thành đầy vết thương, không chỉ vậy, cả thân hình ông ta và không gian trước mặt Diệp Huyên cứ thế bị xóa bỏ.
Cổ Yêu Vương nhìn Diệp Huyên đang cầm kiếm đứng phía xa, trong mắt là vẻ khó lòng tin nổi: “Ngươi… Đây là kiếm kỹ gì!”
Diệp Huyên mỉm cười: “Ta tự sáng tạo, Nhất Kiếm Trảm Hư Vô!”
Cổ Yêu Vương gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Không thể nào là do ngươi sáng tạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2619666/chuong-9213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.