ười tủm tỉm nhìn sư phụ nói: "Ông già, nếu tôi nói tôi muốn nhận ông làm sư phụ, ông thấy sao?"
Ông ấy ngạc nhiên nhìn Lý Phong, nhưng sau đó ông ấy lượn vòng quanh người anh.
Cứ lượn được một vòng ánh mắt ông lại thay đổi một chút.
Nhìn đi nhìn lại, ông già đột nhiên vỗ tay, nhảy đến trước mặt Lý Phong chỉ vào anh nói: "Oắt con thối tha, nhóc đến từ tương lai chứ gì?"
Lúc này ánh mắt ông ấy nhìn Lý Phong bắn ra hai tia sáng màu vàng.
Dưới ánh sáng màu vàng chiếu rọi, ông ấy có thể nhìn thấy dáng vẻ thật sự của Lý Phong.
Lý Phong cười nói: "Biết thì tốt, thế ông có đồng ý không, nếu không thì tôi sẽ đi tìm người khác".
Ông ấy ngẩng cao đầu cười khẩy: "Chà, có giỏi thì nhóc đi đi, trên đời này chả ai có thể dạy dỗ được một người giỏi như nhóc ngoài Từ Lão Quái này chứ?"
Khóe miệng Lý Phong hơi nhếch lên: "Nếu tôi nhớ không nhầm, giờ sư đệ của ông vẫn đang ở Ninh Châu nhỉ".
"Ông ấy cũng đến tìm đồ đệ, ông nói xem nếu tôi đi tìm ông ấy thì sao nhỉ?"
"Nói đúng ra thì tôi thích tình cách ông ấy hơn, làm việc vừa quyết đoán vừa đâu ra đấy".
"Mà cũng không làm mấy trò đồi bại, nửa đêm nửa hôm trèo lên cửa sổ nhà người khác".
"Ôi trời, tiểu tổ tông của tôi ơi, đừng nói nữa! Nhóc mà còn nói nữa thì chắc cả thế giới này biết chuyện của tôi mất".
Từ Lão Quái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2619365/chuong-9101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.