m nay, đám người nhỏ bé xuất thân từ nơi khỉ ho cò gáy suốt ngày tự xưng cái công ty rẻ rách của mình thành tập đoàn rồi cơ đấy”.
“Thật ra chỉ một cái xưởng gia đình không hơn không kém”.
“Ha ha ha ha!’
Cười nhạo.
Không coi ai ra gì.
Đám người này, kẻ nào kẻ nấy cũng kiêu căng ngạo mạn.
Dương dương tự đắc.
Ánh mắt bọn họ nhìn Hứa Mộc Tình đầy khinh bỉ và coi thường.
Trong mắt bọn họ, chỉ cần đến từ nơi ở bên ngoài thủ đô, đều là những người thấp kém hơn bọn họ.
Lúc này, bên cạnh có một người đàn ông tai to mặt lớn, đột nhiên cười nói.
“Người đẹp à, nếu không bỏ ra được năm trăm nghìn, có thể mượn tôi này”.
“Tôi không tính lãi đâu, chỉ cần tối nay cô cùng tôi về nhà là được”.
“Biệt thự của tôi to lắm, giường cũng to lắm đấy”.
“Xoẹt!”
Đột nhiên Lý Phong nhanh chóng tiếp cận, trực tiếp đứng trước mặt gã mập.
“Sao nào? Thằng nhãi này còn muốn ra tay đánh người à?”
Gã mập thở phì phò, hai mắt trợn ngược lên.
“Bốp!”
Âm thanh cái tát vang vọng khắp sảnh tiệc.
Lý Phong tát một cái.
Cơ thể hơn một trăm kg của ông ta lập tức bay lên.
Ông ta bay qua đầu mọi người, đập mạnh vào bức tường bên cạnh.
Một người đàn ông ở bên cạnh lập tức đỡ gã mập đó đứng dậy.
Ông ta run rẩy chỉ vào người Lý Phong chửi bới.
“Mẹ thằng chó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2619118/chuong-9009.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.