ói rồi, người ta là cậu chủ Ngô, trong nhà không có gì ngoài tiền, chẳng lẽ còn cần loại quần áo này sao?”
Hứa Hạo Nhiên nhìn vào kính chiếu hậu, thấy cơ thể trần như nhộng của Ngô Đức Khải, nụ cười trên mặt càng lúc càng xấu xa.
Trịnh Tiểu Thụ ngồi ở ghế phụ đột nhiên phát hiện, đi theo Lý Phong dường như là một chuyện rất thú vị!
.......
Sáng sớm hôm sau, tòa nhà của tập đoàn Tiền Thị.
“Chào chủ tịch!”
“Chào chủ tịch!”
“Chào chủ tịch!”
Tiền Phủ Cương xuống xe, vừa đi được vài bước, vài nhân viên đứng từ xa cung kính cúi chào ông ta.
Tiền Phủ Cương hơi ngẩng đầu lên, sải bước về phía trước.
Ông ta rất hưởng thụ cảm giác được chú ý và kính trọng này.
Ông ta vốn dĩ chỉ là một người có thân phận nhỏ trong nhà họ Sở.
Bởi vì chị gái của ông ta kết hôn với cậu tư nhà họ Sở.
Vì vậy ông ta mới có thể một bước lên trời như vậy.
Trong những năm qua, ông ta đã cống nộp toàn bộ số tiền hàng tháng kiếm được bằng nhiều cách bẩn thỉu khác nhau cho nhà họ Sở.
Chính vì như vậy ông ta mới có thể thuận lợi tác oai tác quái ở thủ đô.
Chỉ cần có nhà họ Sở chống lưng cho thì dù là ở đất thủ đô ngọa hổ tàng long này, ông ta vẫn có thể hô mưa gọi gió!
Tiền Phủ Cương ngẩng cao đầu, bước vào thang máy dành riêng cho chủ tịch.
Khi cửa thang máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2619010/chuong-8970.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.