Trong ấn tượng của bà ta, Lý Tấn là một con cáo già biết giấu nghề.
Làm chuyện gì cũng lén lén lút lút, không bao giờ để lộ ra ngoài.
Đợi đến khi người khác biết thì ông ta đã làm xong chuyện rồi.
Tần Vạn Hào lắc đầu.
"Tôi hỏi ông chủ Hoàng rồi, nhưng ông ta có đạo đức nghề nghiệp".
"Cho dù có cho tiền ông ta cũng không nói, nhưng lần này tôi nghe phong phanh được một tin từ chỗ ông ta".
"Hôm qua, có một nhóm chuyên gia khảo cổ nổi tiếng thế giới đến thủ đô, Mallory âm thầm theo chân bọn họ đến đây".
"Ông chủ Hoàng nói, nhóm chuyên gia khảo cổ này mà có mặt ở đâu, thì ở đó chắc chắn có bảo tàng lớn".
Dựa vào giác quan thứ sáu trời sinh của phụ nữ, Lý Thiên Kiêu như nhớ ra điều gì.
Vội vàng nói với Tần Vạn Hào: "Ông nói xem liệu bảo tàng mà bọn họ đến có phải là bảo tàng Sấm vương mà năm xưa Lý Mộc nhắc đến không?"
Sấm vương tên là Lý Tự Thành.
Lý Tự Thành đứng dậy khởi nghĩa ở những năm cuối của thời Minh.
Năm đó ông ta dẫn quân xông vào kinh thành, cướp sạch quốc khố, mang theo rất nhiều bảo vật.
Sau khi Lý Tự Thành thất bại, ông ta mang theo tất cả bảo vật đã cướp được biến mất.
Không ai biêt ông ta giấu bảo vật ở đâu, từ trước đến nay có rất nhiều tin đồn liên quan đến bảo tàng của ông ta.
Có rất nhiều tin đồn nhưng không ai tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2618963/chuong-8951.html