Nghe vậy, mọi người trong sân đều nhìn thanh niên, thanh niên kia liếc nhìn Diệp Huyên bên cạnh, cười nói: “Các hạ là kiếm tu, hôm nay đến đây, là vì hộp kiếm này đúng chứ!”
Diệp Huyên nhìn thanh niên: “Thế nào?”
Thanh niên cười ha ha: “Không có gì, ta chỉ là muốn nói, hôm nay các hạ không có duyên với hộp kiếm này rồi! Bởi vì, ta thật sự rất rất có tiền đấy!”
Diệp Huyên quay đầu nhìn Tần Quan, Tần Quan giơ một ngón tay, sau đó nói: “Ngươi hô đi!”
Diệp Huyên do dự chốc lát, sau đó nói: “Hai mươi tỷ một trăm triệu!”
Nghe vậy, Tần Quan thoáng chốc trừng mắt ngơ ngác: “Ngươi…”
Diệp Huyên chớp mắt: “Sao vậy?”
Tần Quan lại gần Diệp Huyên, nhẹ giọng nói: “Hô một trăm tỷ!”
Diệp Huyên kinh ngạc: “Cái này… Có phải quá nhiều rồi không?”
Tần Quan khẽ nhíu mày: “Một trăm tỷ mà thôi… Nhiều sao? Một ngày ta tiện tay cũng kiếm được mấy trăm tỷ đấy, được không?”
Vẻ mặt Diệp Huyên cứng đờ: “…”
Tần Quan khẽ cười: “Đừng kinh ngạc, nhiều năm trước, ta đã không còn hứng thú với tiền rồi! Đương nhiên, đối với việc tiêu tiền thì ta vẫn thấy hứng thú mà!”
Diệp Huyên: “…”
Không có hứng thú với tiền!
Diệp Huyên im lặng, lúc này hắn chỉ cảm thấy trong lòng ức chế muốn chết.
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2618902/chuong-8932.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.