ần Trọng mà hai tên đi cùng cũng nhốn nha nhốn nháo.
Đồng thời, đây là lần đầu tiên trong đời nhìn thấy ánh mắt hoảng loạn của họ.
“Lúc chúng tôi đến đây không có ngôi mộ nào ở đây cả!”
“Tại sao, giữa rừng rậm hoang vu đột nhiên lại mọc lên một ngôi mộ thế này?”
Trong đó có một tên gan lớn, từng bước lại gần ngôi mộ.
Cũng không biết tại sao.
Bình thường những sát thủ này vốn chẳng sợ chết nhưng giờ phút này lại lo lắng đề phòng.
Bước chân của hắn ngày càng chậm, bước từng bước về phía mộ.
Trên tấm bia phủ đầy rêu xanh, chữ ghi trên đó cũng đã mờ.
Phần mộ phía sau cỏ mọc um tùm.
Cho dù có người nấp bên trong cũng khó mà phát hiện.
Sát thủ đi đến trước tấm bia.
Để xác nhận xem mình có hoa mắt không, hắn giơ tay vỗ nhẹ lên tấm bia.
Tay hắn chạm vào thật, đây đúng là một ngôi mộ.
Không phải ảo giác.
Sát thủ quay đầu nói với Tần Trọng đứng cách đó không xa: “Đội trưởng, có lẽ chúng ta đi nhầm đường rồi”.
Lúc này, Tần Trọng và tên sát thủ đứng cạnh hắn không đáp lại.
Nhưng mắt bọn họ trợn tròn, nhìn chằm chằm vào phía sau tên sát thủ.
Thấy ánh mắt của Tần Trọng và đồng bọn của mình.
Tên sát thủ nuốt nước bọt.
“Ực!”
Hắn bỗng thấy sống lưng lạnh lẽo.
Ngay khi hắn vừa quay đầu lại nhìn.
Bỗng nhiên bị dọa đến hai chân mềm nhũn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2618800/chuong-8895.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.