Bốn tháng trước.
Lạc Hiên Nhi bị bắt đến sở cảnh sát với tội vượt quá tốc độ còn uống rượu suýt nữa thì xảy ra tai nạn.
"Giới trẻ bây giờ đúng là xem thường cái chết mà cô lại dám uống rượu nhiều như vậy mà lái xe" - Cô bị mấy vị cảnh sát giáo huấn miệng một trận đến nỗi đầu óc muốn nổ tung.
"Xin lỗi, tôi thật sự không cố ý...tôi có thể gọi người đến bảo lãnh được chứ" - Lạc Hiên Nhi tuy nét mặt đã tỉnh táo hơn chút nhưng vẫn toát ra mùi rượu nồng đến mức đứng cách xa vẫn có thể nghe.
"Được rồi" - Vị cảnh sát đồng ý.
Trong những tình cảnh này cô đáng lẻ nên gọi ba mẹ đến nhỉ...tay cô bấm dãy số quen thuộc nào đó bấm nghe mà thậm chí còn mất ý thức không biết đang gọi cho Hứa Khải Minh.
"Alo ?" -Giọng của Hứa Khải Minh vang lên làm cô giật mình nhưng nhanh lấy lại tỉnh táo.
"Em là Hiên Nhi..anh có thể đến sở cảnh sát chút để bảo lãnh em không" - Lạc Hiên Nhi có phần ngượng ngùng, không nghĩ đến việc cô lại nhờ Hứa Khải Minh bảo lãnh.
"Hiên Nhi..em không sao chứ, anh sẽ đến đó" - Hắn ta nhanh chóng cúp máy rồi lập tức lấy áo khoác lái xe đến đó.
Hứa Khải Minh tầm mười phút sau đó đã có mặt tại sở cảnh sát, nhìn thấy Lạc Hiên Nhi đang loay hoay ngồi đó trong bộ dạng mệt mõi.
"Hiên Nhi.." - Giọng gọi đó ấm áp đến lạ thường làm cô như chết lặng nhìn lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-hao-mon/2797458/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.