Bên cạnh, sắc mặt Thượng Quan Ý tối sầm lại.
Cô gái nhân tộc này chẳng lẽ đang muốn dùng cách này... để đuổi hắn đi sao?! Thượng Quan Ý ngẫm nghĩ một hồi, chợt hiểu ra: đúng rồi, trước buổi tiệc, cô ta hẳn đã nghe nói về chuyện Vân Diệu thay đổi tính tình sau khi gặp hắn. Thêm vào đó, lão gia trong nhà cũng không ưa hắn, nên cô ta muốn mượn cớ lời thề để tách hắn và nàng ra!
Lời thề có thể là thật, nhưng việc cố tình nhắc đến vào lúc này, rõ ràng là muốn nhân cơ hội chia rẽ hắn với nàng…
Càng nghĩ, Thượng Quan Ý càng tin chắc là vậy.
Sự đề phòng trong lòng cũng giảm đi không ít. Hắn cười lạnh một tiếng trong lòng — thủ đoạn thế này đúng là quá thấp kém.
Nghĩ vậy, Thượng Quan Ý lập tức truyền âm cho Vân Diệu:
“Con nha đầu nhân tộc này định chia rẽ chúng ta, ta tuyệt đối không để nàng được như ý. Cứ uống hết thứ đó cho xong chuyện.”
Vân Diệu nhận lệnh, đáp lại một tiếng: “Được.”
Phiêu Vũ Miên Miên
Sau đó, nàng quay sang nói với Vân Tranh:
“Vân… Tranh Nhi, cô cô thật lòng thích Thượng Quan công tử, con đừng nói mấy lời hồ đồ như vậy.”
Vân Tranh nghe thế, lập tức bày ra vẻ mặt nũng nịu của cô gái nhỏ, kéo nhẹ tay áo Vân Diệu:
“Rồi rồi, con biết rồi.”
Dưới ánh mắt của những người xung quanh, Vân Diệu và Thượng Quan Ý cùng nâng chén, vừa ngửi mùi đã nhíu mày chặt lại. Không đợi Vân Tranh nhắc nhở, cả hai đã chủ động uống cạn.
“Ực ực ực…”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-dong-thuat-su/4908699/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.