Những người đứng ngoài quan sát như Chung Ly Vô Uyên và nhóm người hắn, đều không khỏi ngẩn ra.
Sao tự nhiên lại khóc? Hơn nữa, trông Mộ Dận giống như vừa bị ngược đãi vậy?
Sau khi an ủi ổn thỏa cho Mộ Dận, hắn dùng tay lau sạch nước mắt trên mặt, khịt khịt mũi rồi trừng mắt lườm Úc Thu một cái.
Úc Thu: “?”
“Ngươi lườm ta làm gì?”
Mộ Dận tức tối như một chú chó con bị bắt nạt: “Vừa nãy ngươi ra tay quá ác rồi đó! Tóc ta bị ngươi vò rụng cả chục sợi!”
“……” Úc Thu thật sự không để ý lắm.
Sau một màn kịch nho nhỏ, mọi người nhanh chóng quay lại chuyện chính.
Mạc Tinh nhướng mày nói: “Hay là cứ để họ theo chúng ta một thời gian đi. Chúng ta có lệnh bài có thể rời khỏi bí cảnh mà, dẫn họ cùng đi. Nếu trong quá trình đồng hành mà hợp tính, có thể để họ gia nhập chiến đội Phong Vân.”
“Nếu không hợp, từ chối cũng hợp lý.”
Vân Tranh gật đầu: “Ý kiến này không tồi. Phải hợp tính cách mới quan trọng.”
Yến Trầm là người ôn hòa như ngọc, luôn mỉm cười nhẹ nhàng; Chung Ly Vô Uyên thì lạnh lùng, lại thuộc dạng chậm nóng; Nam Cung Thanh Thanh thì ngoài lạnh trong ấm, thuộc tuýp trầm tĩnh.
Ba người này chẳng ai bốc đồng cả.
Ổn định đến đáng tin.
Vân Tranh đem quyết định của họ nói lại cho Chung Ly Vô Uyên và những người khác, phía bên kia cũng đồng tình.
Yến Trầm cùng nhóm hiển nhiên cũng biết tình huống của trục xuất địa, nghe Vân Tranh nói xong cũng không quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-dong-thuat-su/4908653/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.