“Đúng vậy đúng vậy, đừng đi mà!” – Mộ Dận nhiệt tình giữ lại.
Úc Thu liếc nhìn, nói: “Bình thường chẳng thấy ngươi nhiệt tình thế này.”
“Đừng đi, cùng nhau uống tiếp đi.” – Phong Hành Lan dù đang nói với Vân Tranh, nhưng ánh mắt lại dính chặt vào ba hũ linh tửu kia, tràn đầy mong đợi.
Vân Tranh: “……”
Cuối cùng, Vân Tranh cũng không nỡ rời đi.
Trước tiên nàng chuẩn bị sẵn đan dược giải rượu, chia cho bốn người. Ai ngờ Mạc Tinh nghiêm túc từ chối: “Uống rượu chính là để tận hưởng cái cảm giác lâng lâng say khướt, cần gì giải rượu, không cần!”
Mấy người còn lại cũng phụ họa, dứt khoát không nhận.
Chỉ có Mộ Dận – nhỏ tuổi nhất – là không được quyền từ chối, bị Vân Tranh ép cho uống một viên, lại còn bị nghiêm lệnh: cấm uống quá ba ly! “Dựa vào đâu? Ta cũng là nam nhi!” – Mộ Dận vừa khóc vừa nói.
Vân Tranh lạnh lùng đáp: “Chờ khi nào ngươi cao hơn ta một cái đầu thì nói tiếp.”
“Ha ha ha, hai người đều là lùn!” – Úc Thu cười phá lên.
Mộ Dận: “……”
Ánh mắt Vân Tranh sắc bén liếc Úc Thu, rồi dứt khoát tung một cú đ.ấ.m lên mặt hắn.
Bốp! – Úc Thu ngã khỏi ghế đá, m.ô.n.g chạm đất, mặt đau rát, miệng không ngừng kêu “ai da”, vẻ mặt đau khổ vô cùng khoa trương.
Vân Tranh lạnh lùng: “Lắm lời quá rồi đấy.”
Đêm khuya.
Sân 666 có ba tên ma men, một người tay không múa may như luyện kiếm, một người ôm vò rượu cười khùng khục, một người định trèo cây.
Mạc Tinh như con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-dong-thuat-su/4908651/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.