Khi đồ đạc được người bê lên, Hoàng Ái Quốc chậm rãi ăn, vừa khen:
“Thật là tuyệt. Đồ ăn của Thiên Hương Lâu thật ngon.”
Quỳnh Hương cười:
“Nếu để bên ngoài kia biết, chắc cửa của tôi bị đập biển hiệu mất. Sao có thể so với nồi lẩu, lòng chát bên Thần Tiên Quán được?”
Hoàng Ái Quốc lắc đầu:
“ Ta từ trước đến nay chưa từng nói dối.”
Xong ánh mắt chăm chú nhìn thẳng. Nếu Thanh Hà 10 điểm thì Ngọc Hương cũng 9, đặc biệt thêm khí chất của người tập võ vừa thanh cao, vừa ưu nhã lại khoẻ mạnh, nói thực tâm thì 11 điểm cũng không quá. Trước ánh mắt đầy xâm chiếm, Quỳnh Hương gương mặt đỏ ửng, khẽ cúi đầu:
“Công tử quá khen.”
Biết tiếp tục, khó đi tới đâu, Quỳnh Hương tiếp:
“Ta muốn gặp Hoàng công tử, để bàn bạc sự hợp tác giữa Thiên Hương Lâu và Thần Tiên Quán. Đưa tổ hợp trở thành đỉnh tiêm, phục vụ từ linh hồn đến thể xác, và không chỉ ở Kinh thành mà ở những nơi khác nữa. Tiền đầy bồn.”
Hoàng Ái Quốc lắc đầu:
“ Không hứng thú!”
Trước sự trả lời thẳng thắn, Quỳnh Hương bất ngờ, bởi những ngày nay, nàng đã tìm hiểu, biết cái cổ tức, và Hoàng Ái Quốc thiếu tiền như thế nào? Thấy vẻ mặt đó, Hoàng Ái Quốc cười:
“Hợp tác đó ta thật không hứng, nhưng có thể xem xét nếu có thêm điều kiện.”
Quỳnh Hương thở phào:
“Mong công tử nói, tôi xin được rửa lắng tai nghe?”
Hoàng Ái Quốc nói:
“Cô nương chắc bên đó có người, ta muốn làm một chút việc bên nhà Minh, cần cô nương giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-de-quoc/1047366/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.