Nghe thấy lời này, Triệu Trác Lạc vẫy vẫy cánh tay, chuẩn bị ra ngoài tiếp tục huấn luyện.
Liên Thắng kinh ngạc nói: "Cậu cứ thế mà đi sao?"
Triệu Trác Lạc do dự dừng lại: "Vậy thì thế nào?"
Liên Thắng nhìn những người bị thương: "Không có gì. Chỉ là tôi cảm thấy rằng đạo đức cơ bản tối thiểu nhất đã làm người khác bị thương là chăm sóc người bị thương thôi."
Triệu Trác Lạc: "..."
Triệu Trác Lạc do dự một chút, tựa hồ đang suy nghĩ lời nói của cô. Sau đó, ngồi xuống cạnh cậu ta, trông như làm công việc của một y tá.
Bangc sĩ ngạc nhiên nhìn Triệu Trác Lạc, nhưng không lên tiếng.
Liên Thắng di chuyển chiếc ghế, đến bên cạnh Triệu Trác Lạc hỏi: "Cuộc đua tính điểm là gì?"
"... chỉ là kiếm thêm điểm tích lũy." Triệu Trác Lạc nói, "Bộ chỉ huy mỗi ngày ít nhất một ván, hai ván cho các chuyên ngành khác mỗi ngày. Bốn ván mỗi ngày cho bộ đơn binh hệ tác chiến."
Liên Thắng: "Cậu...?"
"Khoa chiến đấu bộ phận binh sĩ tác chiến, cùng cấp học sinh với cô." Bangc sĩ xen vào, "Cậu ta là ngôi sao của học sinh trường này, năm trước đã hai lần đạt điểm tích lũy cao nhất."
Liên Thắng gật đầu: "Lợi hại"
Triệu Trác Lạc khẽ liếc cô một cái, có chút sững sờ. Người này là ai?
Liên Thắng lại hỏi: "Điểm tích lũy có tác dụng gì?"
Triệu Trác Lạc cân nhắc một lúc, giải thích: "Điểm tích lũy là thành tích, trong huấn luyện ngày thường, sẽ có giáo quan chấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-chien-truong-quan-chi-huy/2686248/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.