Edit: August97
Quản gia gấp gáp vội vàng chạy tới, hình như là có việc gấp.
"Chuyện gì?"
"Vương Gia tới, đang ở Đại đường cùng lão gia."
Vãn Thanh cau mày, bước chân vẫn không nhanh không chậm. Sau thời gian chừng một nén hương (15 phút) liền nhìn thấy Dịch vương tàn bạo trong truyền thuyết.
Ba ngàn tóc đen được vòng lại sau lưng bằng một chiếc trâm gỗ, gò má lăng giác như điêu khắc song lại không mất dịu dàng. Toàn thân hắc y làm nổi bật lên vóc người cao lớn của hắn, mày kiếm mắt sáng, mũi dọc dừa, sắc môi tự nhiên. Chỉ là mi tâm nhíu lại, dù nói chuyện cùng Mộc Thiên Hải cũng không hề giãn ra.
Vãn Thanh đứng đó một lúc cho đến khi Mộc Thiên Hải nhìn thấy mình mới đi đến trước mặt hai người, Phong Huyền Dịch lạnh nhạt liếc nhìn nàng, chân mày càng nhíu sâu hơn.
Quả thực là mỹ nam tử, song lại quá cao ngạo, trong lòng Vãn Thanh khinh thường, nhưng vẫn cung kính thi lễ.
"Thanh nhi, Vương Gia tới đón con vào phủ."
Giọng nói Mộc Thiên Hải lộ ra mấy phần an ủi, Phong Huyền Dịch đã đến chứng tỏ hắn kính sợ Thái hậu.
"Bây giờ?"
"Ngươi không không muốn đi cùng Bổn vương?"
Có lẽ nghe thấy giọng điệu miễn cưỡng của Vãn Thanh, Phong Huyền Dịch không vui nói, giọng nam trầm thấp khiến người ta hoảng hốt.
"Không dám, chẳng qua ta cảm thấy có chút vội vàng, đồ đạc cũng chưa thu thập."
"Có cái gì để thu thập, những thứ ngươi cần vương phủ đều có."
Phong Huyền Dịch vẫn chau mày, giọng nói không có chút nhiệt độ.
Mộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-ac-phi/207219/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.