Edit: August97
Hoàng đế bá đạo vòng quanh hông của Thượng Hải Thanh Yên, ngũ quan lạnh lùng đầy khẩn trương.
Tóc Thượng Hải Thanh Yên bị nước thấm ướt, trên khuôn mặt cũng khôngbiết là nước mắt hay nước hồ, được Hoàng đế đưa lên bờ, y phục đơn bạcđã trượt xuống hơn phân nửa, hắn ngồi trên bờ không ngừng ho khan, thânthể gầy gò khiến người ta đau lòng, không bao lâu sau hai mắt tối sầmhôn mê bất tỉnh.
"Hoàng thượng, trước tiên hãy đưa Thanh Yên trở về đã."
Hoàng đế gật đầu, cởi ngoại bào trên người khoác vào người hắn, thị vệkhông biết từ đâu dẫn một chiếc xe ngựa chạy đến, dìu Thượng Hải ThanhYên vào trong xe, Hoàng đế cũng đi vào theo, thị vệ thông thạo quay đầuxe ngựa chạy tới cửa sau thanh lâu, Vãn Thanh cũng không biết nơi nàycòn có một cửa sau, nhìn dáng vẻ Hoàng đế chắc chắn đã không ít lần đibằng lối này.
Mang Thượng Hải Thanh Yên vào phòng, nhìn một thân ướt sũng của hắn,Hoàng đế nhíu mày, phất phất tay với Vãn Thanh cùng thị vệ đang xôngvào, ý bảo bọn họ rời đi.
Vãn Thanh ra khỏi cửa, núp ở phía sau chân tường nghe động tĩnh bên trong, cũng không dám thò đầu ra nhìn.
Tựa hồ đang giúp Thượng Hải Thanh Yên thay quần áo, cũng không có độngtĩnh gì đặc biệt, qua hơn một khắc mới nghe được bên trong có tiếngngười nói chuyện, có lẽ Thượng Hải Thanh Yên đã tỉnh.
"Hoàng, hoàng thượng." Thanh âm Thượng Hải Thanh Yên có chút nghẹn ngào, Vãn Thanh tâm ngứa, không nhịn được thò đầu ra nhìn.
"Là lỗi của ta, sau này ta sẽ không đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-ac-phi/1254228/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.