Edit: August97
"Thanh Nhi cũng đã thẳng thắn với người, nàng cũng vì tốt cho người, vì tốt cho Dịch nhi, nếu đã không hợp, vậy thì đồng ý chuyện hòa ly thôi."
"Để ai gia suy nghĩ một chút!"
Thái hậu cũng không nén được giận, xoay người, thái độ không được tự nhiên:
"Thanh Nhi ngươi trở về trước đi, nếu ta đồng ý, ta sẽ sai Tiểu Thuận Tử mang ý chỉ tới tận phủ.”
"Vâng"
Biết Thái hậu đã dao động, trong lòng Vãn Thanh cũng sáng tỏ, liền không nói nữa mà đứng dậy rời đi, Phong Nhược Nhan nói vừa lúc muốn đi vương phủ xem Phong Huyền Dịch một chút, lấy cớ cùng Vãn Thanh ngồi chung một chiếc xe ngựa trở về Dịch phủ.
Thời điểm xe ngựa dừng ở bên ngoài vương phủ, Phong Huyền Dịch cũng vừa vặn từ hoàng cung trở lại. Mới vừa đưa mắt liền bắt gặp một đôi con ngươi sắc bén nhìn mình chằm chằm, Vãn Thanh khó chịu, cũng không phản ứng gì mà nghiêng đầu xoay người tiến vào.
"Tỷ tỷ, sao tỷ lại ở đây?"
"Thanh Nhi mới vừa vào cung gặp mẫu hậu, ta vừa lúc có chuyện muốn nói với đệ, liền cùng nàng trở lại, đi vào trước đi." Giọng nói Phong Nhược Nhan êm dịu, theo sau lưng Vãn Thanh cùng vào phủ.
"Thanh Nhi ~" thật xa đã nghe được một thanh âm đầy quan tâm từ phía trước, Vãn Thanh nhìn về phía đó, Mộc Vân Hạc ngồi trước bàn đá, thấy nàng đi tới liền đứng dậy đón:
"Có chuyện gì? Sao cổ muội lại bị như vậy? Còn có trên mặt bị gì sao?”
Liếc mắt đã nhìn thấy nơi Vãn Thanh bị thương,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-ac-phi/1254221/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.