Thời điểm tỉnh lại lần nữa, Vãn Thanh vừa mở mắt đã phát hiện mình bị trói lại, Tư Mã Lưu Vân ngồi đối diện mở đôi mắt nhìn nàng, sắc mặt áy náy.
"Xin lỗi."
"Không sao, là ta liên lụy ngươi mới đúng."
Quan sát cảnh tượng xung quanh, là một ngôi miếu đổ nát, tượng Phật bị phủ một lớp bụi thật dày, mạng nhện thành tấm cũng có thể đan được áo len, muốn đứng lên lại phát hiện trên chân cũng bị trói xích sắt, đang kỳ quái Tử Cơ đi đâu, ngoài cửa liền truyền đến một loạt tiếng bước chân.
Bóng dáng Tử Cơ rơi vào tầm mắt Vãn Thanh, trong lòng Vãn Thanh hốt hoảng, dù sao đây cũng không phải là vương phủ.
Nàng ta một thân trường sam tử y, hông đeo trường kiếm, trên chuôi đao còn treo một khối ngọc bội, mặc dù trên mặt đeo khăn lụa nhưng vẫn có thể nhận ra sát khí từ nàng ta, đi theo phía sau là hai nha hoàn bạch y, vẻ mặt ba người đều không có ý tốt.
"Vương phi, ngươi đã tỉnh." Thanh âm Tử Cơ rất kỳ quái, tiến đến gần Vãn Thanh ngồi bên người nàng.
"Ha ha, ta tìm được hắn, Tử Cơ cô nương thật quá khách khí, nếu muốn chiêu đãi ta thì ở vương phủ là được, sao phải ra ngoài làm gì?"
Đang nằm trong tay bọn chúng không thể không cúi đầu, giọng điệu Vãn Thanh chưa từng tốt như vậy, vẻ mặt Tư Mã Lưu Vân đối diện rất bất đắc dĩ, phỏng đoán hắn cũng không có biện pháp, nhưng cũng không thể đem toàn bộ hi vọng đặt trên người Tử Cơ, chỉ hy vọng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-ac-phi/1254219/quyen-2-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.