Toàn bộ trang sức Phương thị cho bán được 60 lượng bạc, Tiểu Dungmang về cho An Bình ngay. Tiểu viện nơi hai mẹ con ở ít người lui tới,thuận lợi cho An Bình thực hiện tính toán của mình.
Nàng dặn Tiểu Dung mua gạo loại ngon,hạnh nhân, sáp ong…sau đó đóng cửa trong phòng cả ngày. Khi Tiểu Dungmang cơm vào thì thấy tiểu thư đang bận rộn với lỉnh kỉnh đồ đạc. Có vẻgiống như đang làm son…Nhưng nguyên liệu thì có vẻ lạ. Tiểu Dung tò mòsờ tay vào số thứ có vẻ như đã thành phẩm. Màu sắc rất đẹp. Nàng càngthêm tò mò hơn:
-Tiểu thư…Đây là gì ạ?
-Đẹp không?-An Bình cười nhẹ. Cách làm son là do nàng đọc được trongmột quyển sách nơi địa phủ do Sai nhi mang tới. Sai nhi là một con quỷnhỏ, nhìn không rõ giống đực cái nhưng lại rất thích thú với những mónđồ xinh xắn mà con người dùng để trang điểm. Có lẽ do bề ngoài xấu xí,bản năng thôi thúc nó tìm kiếm những thứ có thể che đi khuyết điểm củamình…
Sai nhi…Sai nhi….
-Em lấy một ít, mang ra cửa hàng son phấn gửi bán đi.- An Bình nhẹ giọng- Cách sử dụng là như vầy.
Tiểu Dung nhanh nhẹn, thông minh, chẳng mất thời gian đã hiểu đượccách dùng. Son này lạ hơn những thứ son phấn trước đây, thử một chút màđã thấy bám màu hơn những thỏi son khác, có lẽ bán sẽ được giá. TiểuDung thở phào. Hèn gì chủ tử không mua son phấn. Bản thân người biết tạo ra thứ tốt vậy mà.
-Em đi ngay đây tiểu thư.
-Ừ.
An Bình còn định làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nguoi-cuoi/3287541/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.