Mưa vẫn không ngừng rơi xuống chốn hoàng cung sâu thẳm kia. Dưới ánhđèn chập chờn, Nguyên Dực bỏ mặc nỗi đau thể xác điên cuồng chạy trongđêm mưa, trong đầu hắn lúc này chỉ có một ý nghĩ duy nhất: tuyệt đốikhông thể để nàng gặp chuyện không may!
Khi hắn chạy tới Tuyết Hoa cung, Tô Lạc Tuyết đang đứng ở hành langnhìn lên trời xanh, ánh đèn lồng phản chiếu sắc mặt nàng trắng bệch nhưtờ giấy, ngoài ra còn có một nhóm cung nhân với sắc mặt lạnh lẽo, đầysát ý.
Một lúc lâu sau, trên gương mặt nàng xuất hiện nụ cười nhàn nhạt, dường như, trong lòng nàng đã thông suốt hơn nhiều.
Nàng quay lại cầm lấy ly rượu độc kia. Đột nhiên trong tiếng mưa giócó tiếng người gọi “Hoa phi!” Ở nơi hoàng thành vắng vẻ lại trở nên rõràng tới mức làm cho người ta sợ hãi.
Nàng nghiêng đầu nhìn lại, có một người đàn ông đang đứng thở hổn hển trong mưa, dù là trong mưa, đôi mắt kia vẫn mang theo vẻ sắc bén, còncả sự khủng hoảng sâu sắc.
Người luôn tỉnh táo như hắn cũng có ngày mang trên mình vẻ mặt này.
Hắn đứng trong cơn mưa xối xả như trút nước, gió mưa lọt qua bộ áo giáp của hắn, mang tới cảm giác lạnh lẽo.
Nàng nhìn người đàn ông trong mưa, miệng cười mà mắt đã sớm nhòe nước.
Nguyên Dực đi từng bước tới gần chỗ nàng, thấp giọng hô: “Thanh đệ.”
Nàng khẽ run lên, nàng nhìn hắn mà không dám tin, nàng nghi tai mình có vấn đề.
“Thật ra ta đã biết Thanh đệ ở Đồng Thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nghiep-nhu-hoa/2101367/quyen-3-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.