Đêm thất tịch ba năm trước
Cứ tới đêm thất tịch, cả Lạc Thành lạigiăng đầy hoa đăng, có rất nhiều người bán hàng rong ven đường phố raobán hoa đăng và mặt nạ Ngưu Lang – Chức Nữ, còn có cả tượng đất hìnhngười. . . . . . Lễ hội này làm chốn Lạc Thành phồn hoa càng tăng thêmsự hài hòa, ấm áp.
Đương nhiên, có một người trong Tô phủ không bao giờ bỏ qua đêm thất tịch, người đó chính là Tô Lạc Tuyết.
Khi còn bé nàng hay theo đại tỷ, nhị tỷ trốn ra khỏi phủ, lần nào về nhà cũng không tránh được việc bị phụ thân trách phạt.
Mãi tới năm mười một tuổi, khi nàng nhặtđược Phong Ảnh trên đường, nàng không cần lén lút đi theo hai tỷ tỷ nữa, nàng có khinh công, còn có cả gương mặt do Phong Ảnh dịch dung chonàng, đến năm mười ba tuổi nàng đã có thể tự do ra vào Tô phủ.
Đêm đó nàng mặc một chiếc váy dài màutrắng hòa mình vào đoàn người đông đúc trên đường, ánh sáng từ nhữngngọn hoa đăng tôn lên gò má đang ửng hồng.
Khi đi qua gian hàng bán mặt nạ, Tô LạcTuyết dừng bước, nàng sực nhớ ra tỷ tỷ và Tân Vương đã thành hôn, TânVương sẽ dẫn tỷ tỷ dạo chơi đêm thất tịch, nàng cũng không thể trắngtrợn đứng ở bờ bên này nhìn Tân Vương nữa rồi.
Nàng mua một chiếc mặt nạ Chức Nữ rồi đeo lên mặt, trên đường có không ít người đeo mặt nạ giống nàng. Nàng đeomặt nạ, mang theo cảm xúc ngổn ngang tới bờ hồ Lạc Thành.
Khi tới ven hồ, nàng mua một chiếc hoađăng rồi đề thơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nghiep-nhu-hoa/120593/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.