Làm thế nào để giải thích tất cả những chuyện khi mà đến cô cũng cần người ta giải thích.
***
Lúc Tân Đồng thức dậy thì trời đã sáng.
Cô vừa định ngồi dậy, còn có một cơ thể luôn cảnh giác, mềm mại nho nhỏ bên cạnh cũng thức dậy theo cử động của cô.
“Mẹ ơi.” Nam Hợp chậm rãi ngồi dậy, cặp mắt ngái ngủ vẫn còn tèm nhèm, đôi mắt to nửa nhắm nửamở, mái tóc nó một nửa thì dán vào mặt, một nửa thì rối bù xù, khóemiệng còn vương lại dấu vết nước miếng đáng ngờ.
Bộ dạng này của cậu khiến lòng Tân Đồng lập tức mềm nhũn thành một hồ nước một áng mây, cô đưa tay ôm lấy cậu.
Nam Hợp ngoan ngoãn hưởng thụ chiếc ôm vừa ấm áp vừa thoải mái của mẹ vào buổi sáng, từ tronglòng mẹ, cậu rụt rè ngẩng đầu, in lên trên mặt Tân Đồng một chiếc hônngọt ngào, Tân Đồng tự nhiên cũng hôn đáp trả lại cậu.
Vì thế, một lớn một nhỏ cứ cười hì hì như vậy, hưởng thụ một buổi sáng tốt đẹp.
Không đúng lắm, Tân Đồngthả một tay ra, vươn tay một cách chuẩn xác đủ đến chiếc đồng hồ báothức trên bàn bên cạnh giường, nghiêng đầu liếc nhìn một cái, rồi liếcthêm cái nữa, vẻ mặt nghiêm trọng, “Nam Hợp, hình như chúng ta bị muộnrồi.” Cô chậm rãi nói.
Hôm nay là thứ sáu.
Kim đồng hồ ở đối diệnchỉ tám giờ kém, Nam Hợp học trường mẫu giáo Thị Nhất Ấu, chín giờ lênlớp, còn cô thì vào làm lúc tám giờ rưỡi.
“Mẹ đi làm bữa sáng, còn con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-muon/1989265/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.