Tân Đồng thức sớm, không biết tại sao đêm qua cô ngủ không yên giấc.
Cô chậm rãi ngồi dậy, nhắm mắt rồi lại mở, đầu óc hỗn loạn mới thoáng tỉnh táo một chút.
Có lẽ Nam Hợp bị động tác của mẹ đánh thức, ngáp một cái, mắt buồn ngủ vẫn còn tèm nhèm, duỗi thẳng tay chân, “Mẹ?”
“Ngoan nào, ngủ thêm đi con.” Tân Đồng hôn cậu, giúp cậu kéo góc chăn, nhẹ nhàng đi ra ngoài, đóng cửa phòng ngủ lại.
Cô rửa mặt qua loa, buộc tóc đuôi ngựa, thay đồ rồi xuống lầu mua bữa sáng.
Hiện giờ, nhiệt độ càng lúc càng giảm mạnh, trong phòng bật điều hòa thời gian lâu, khó tránh khỏi có chút khô hanh.
Cô đi siêu thị mua máy tạo ẩm đặt trong phòng ngủ, mới tốt hơn nhiều.
Ngoài trời không thể so với trong phòng, nhất là buổi sáng và tối, nhiệt độ xuống rất thấp.
Tân Đồng thở ra lập tức biến thành luồng khói, chậm rãi tan đi.
Kéo áo, cô mới đi được vài bước, giương mắt liền trông thấy xe của Lệ Đông Nhất đỗ cách đó không xa.
Đến gần thêm chút, cuối cũng cũng khẳng định.
Nhưng nhìn trái ngó phải cũng không thấy bóng dáng của Lệ Đông Nhất, Tân Đồng nghi ngờ, thử gõ gõ kính xe.
Kính xe chậm rãi hạ xuống, để lộ khuôn mặt, cô hết hồn, thoáng lui ra sau.
Lệ Đông Nhất mở cửa xe, “Nam Hợp đâu? Thức chưa?”
“Anh bị sao vậy?” Tân Đồng không trả lời anh, lại quan sát khuôn mặt anh.
Đuôi mắt xanh tím, khóe miệng còn vương vết máu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-muon/1989170/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.