“Mẹ ơi, con húp hết rồi.” Nam Hợp cầm chén lên đưa cho Tân Đồng xem.
Mùi cháo yến mạnh nấu nhừ thơm phức, hình như Nam Hợp rất thích.
“Ăn nữa không con?” Tân Đồng gắp miếng lạp xưởng bỏ vào cái đĩa ở trước mặt cậu.
“Dạ muốn,” Nam Hợp gật đầu, “con ăn 8 chén nữa.”
“Ừ, ăn 8 chén luôn.” Tân Đồng múc đầy cho cậu.
Nam Hợp lại há miệng húp, “Cám ơn mẹ.”
Tân Đồng lau miếng cháo yến mạch dính trên miệng cậu, “Không có chi.”
Ăn sáng xong, cô đưa Nam Hợp đi nhà trẻ theo thường lệ.
Xuống xe buýt, đi từ trạm xe đến cổng nhà trẻ, bàn tay nhỏ bé trong tay Tân Đồng đột nhiên siết chặt lại.
“Mẹ ơi?”
Tân Đồng ừm một tiếng, xoay người, “Nam Hợp, sao vậy con?”
“Con không muốn gọi cô ấy là mẹ.” Giọng nói của cậu khá căng thẳng, cơ thể bé nhỏ nép sát vào Tân Đồng.
Tân Đồng hoài nghi, theo ánh mắt của Nam Hợp nhìn qua.
Hứa Úy Nhiên mặc bộ đồ tím khẽ mỉm cười, nhìn về hướng hai mẹ con đang đi tới.
“Không đâu, con vào học trước đi, chiều mẹ đến đón con nhé?” Cô vỗ vỗ lưng Nam Hợp để trấn an.
“Dạ,” Nam Hợp gật đầu, hôn lên mặt Tân Đồng một cái, “Tạm biệt mẹ.”
Tân Đồng nhìn cậu chạy vào nhà trẻ, mới đón nhận ánh mắt của Hứa Úy Nhiên.
“Là cô.”
Tâm trí Tân Đồng dậy sóng, nhưng ngoài mặt vẫn duy trì vẻ bình tĩnh, lần đầu tiên cô gặp cô ta là ở thư viện, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-muon/1989144/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.