“Là anh à.” Tân Đồng mở cửa ra, trông thấy người đến liền ngẩn ngơ.
Lệ Đông Nhất vừa đi làm, là chi nhánh nhà máy ở chỗ Trần Đại Lợi, tuy rằng ngày nào cũng bận rộn, nhưng đãi ngộ rất tốt, hơn nữa, chiều nào anh cũng về nhà đúng giờ, ăn cơm cùng Tân Đồng và Nam Hợp.
Thứ bảy này hình như tổ chức gì đó cho nên ban ngày không có ở nhà.
Nam Hợp theo lệ thường qua chơi với Ôn Hinh, Tân Đồng không cần đi làm, đưa cậu qua đó, ngồi chơi một lát rồi về dọn dẹp nhà cửa.
Trên tay Lục Vực cầm mấy thứ, có lẽ là quà cáp gì đó, đứng trước cửa nhà Tân Đồng.
“Ừ là anh.” Anh gật đầu, vẻ mặt có chút lo lắng.
Tân Đồng nghĩ nghĩ rồi né người, “Anh vào đi.”
Mới lau sàn, cửa sổ đều mở hết, rèm cửa theo gió tung bay.
“Để tôi rót nước cho anh.” Tân Đồng xoay người đi vào bếp, Lực Vực mau chóng ngăn cô lại, “Không cần, anh không uống đấu, anh nói mấy câu sẽ đi ngay.”
Mặt Tân Đồng bình thường, cô không biết phải đối mặt thế nào với Lục Vực, đối với cô mà nói, hiện giờ anh là bác sĩ, là người anh cùng cha khác mẹ, cũng là đồng phạm làm cô mất đi đứa con.
“Tân Đồng, bây giờ em đã khỏe hẳn chưa?” Lục Vực mất tự nhiên hồi lâu mới lên tiếng hỏi một câu như vậy.
Tân Đồng cười, “Tôi khỏe lắm.”
Trong khoảng thời gian này, một nhà ba người dính lấy nhau, phiền muộn gì đó hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-muon/1989084/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.