editor: Đông Sương
Sau 1 tuần lễ báo cáo, Lăng Nhuế như cũ không có nhận được bất kỳ trả lời chắc chắn.
Giáo sư Tôn còn là thường tới phòng thí nghiệm dò xét, còn là cứ theo lẽ thường cực kỳ bình thường, nên phê bình ai vẫn phê bình, nên khen ngợi ai cũng tuyệt không keo kiệt. Đối với Lăng Nhuế, thái độ của ông cùng trước kia không có cái gì khác biệt, giống như là hoàn toàn quên mất chuyện cô ra nước ngoài du học.
Người ta đã không nói, vậy cô cũng không hỏi.
Lăng Nhuế theo dặn dò của Tiêu Hạo, có vẻ tương đối yên tĩnh trấn định. Mỗi ngày ở phòng thí nghiệm nhìn thấy giáo sư Tôn, cô chủ động lên tiếng chào giáo sư, sau đó nên làm gì thì làm, nếu không đọc sách xem tài liệu, bản vẽ điện tử; thì cùng sư huynh sư tỷ cùng nhau nghiên cứu sơ đồ mạch điện, không hề không đề cập tới việc sẽ đi du học.
Tương đối yên tĩnh như thế lại qua một tuần.
Sang sớm ngày thứ tư, Lăng Nhuế đi vào phòng thí nghiệm chỉ nghe thấy sư huynh sư tỷ tụ chung một chỗ nghị luận, nói là bài luận văn phát biểu 2 ngày trước trên tập san quốc gia của giáo sư Tôn đột nhiên liền bị người tố cáo là làm giả số liệu, càng làm cho người ta không nghĩ tới là, đối phương lại còn căn cứ vào luật bảo hộ bản quyền viết 1 bài bày tỏ văn chương, chữ chữ sắc bén, nói chắc như đinh đóng cột.
“Lăng Nhuế còn không biết đi, ngày đó văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-mot-cai-lien-dinh-uoc/3092402/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.