<code>Nghịch Thiên có bảo kê </code>Khi vầng mây lung linh ngũ sắc hiện rõ trên nền trời, đám Thiên binh đang xúm xít xung quanh, Cuội Đế Mộng nói khẽ với Đa Thần:
"Liệu tiểu đệ Cai Dù và đám tiên thánh nổi loạn cầm cự được bao lâu trước khi bị luộc chín, hầm nhừ bởi đám ác thần vô công rỗi việc này nhỉ"
Đa Thần trả lời một cách vu vơ:
"Hên xui a, lực lượng Cai Dù Đại Thánh tuy ô hợp nhưng không thể xem thường được"
Khi Đa Thần nhắc đến hai chữ "xem thường", Cuội chợt nhớ đến cặp ngọc Thố, món quà mà năm xưa sư phụ tặng cho mình trước khi mất tích. Ông còn căn dặn kỷ: Cặp ngọc Thố này tuy nhỏ, nhưng không thể xem thường vì mức độ vi diệu của nó
Vi diệu ư, bà mẹ cái vi diệu nhà sư phụ!? khi người không nói rõ nó có tác dụng gì. Kiểu như dí vào tay một đứa con nít 3 tuổi cái remote TV thông minh, rồi ra yêu cầu:
Bật kênh youtube trên mạng Google xem bóng đá Asian cup trận Việt Nam - Iran
Cuội móc cặp ngọc Thố ra săm soi từng chi tiết, nó trơn nhẫy và đục ngầu như nước vo gạo. Dù tuệ căn thuộc dạng trâm anh thế phiệt, trong não Cuội cũng đành hiển thị thị hai chữ: bó tay a
Lúc này Cai Dù Đại Thánh và đám đàn em đang diễu binh quanh một cái vực sâu hoắm, miệng nghêu ngao bài đồng dao:
"Phúc hải tề thiên, muôn sự đảo điên, lá rụng về cội
Đế Mộng rộng thênh thang, hồng hoan chi sơ Nhân đắc, dục đạo tri mệnh hữu Nghịch Thiên"
Trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-mong/98521/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.