Đế Mộng
Chương 2 <code> Nạp đồ </code> Giống Nhân ở Phàm giới rất giỏi việc … tưởng tượng, họ có thể ăn cơm với muối mà toàn nói chuyện ở tận trên núi trên non. Vậy xin hỏi mấy bác đọc giả kính mến, rằng trí tưởng tượng của con người chúng ta từ đâu mà có?
Xin mạn phép được trả lời: là được thừa hưởng từ di truyền của Cụ sơ tổ Cuội khả kính nhà ta
Giống nhân ở Phàm giới có vốn liếng là con gene Thất Bảo quý giá trong người, giống y hệt gene chú tiểu tiên nhặt rác vũ trụ cách đây 7 tỷ năm trong cái hệ thống vũ trụ quỷ tha ma bắt. Nhưng sức tưởng tượng của chú tiểu tiên đó rất ư là kinh khủng, nên không có một con số toán học nào có thể cân đo, đong đếm được
Vì sao chú em ấy có được khả năng phi thường đến như vậy?
Câu trả lời nằm ở vấn đề thời gian. Chú tiểu tiên kia đã bỏ ra 5 triệu năm chỉ để làm mỗi một việc là … tưởng tượng. Nhờ đã tưởng tượng đủ thứ và đủ các kiểu con đà điểu, mà chú ấy mới thoát được nguy cơ bị bệnh tự kỷ do sống trong cô đơn hiu quạnh
Và ông Trời đã không phụ lòng của chú, vào một ngày đẹp trời hơn bao giờ hết, vị chủ nhà giỏi giang và quyền lực Hư Vô Đế Thiên trở về nhà sau hơn 5 triệu năm đi công tác
Chú tiểu tiên nhìn ngài chủ nhà thật lâu mà không nói được câu nào (biết nói gì đây khi 5 triệu năm câm lặng)
Hư Vô Đế Thiên cũng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-mong/98514/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.