Vài ngày Tôn Bách không thấy em trai, ngày hôm nay tâm tình không tệ cuối cùng quyết định đi ra ngoài một chút, liên tục buồn bực trong phòng cũng thực sự bị đè nén quá. Nhưng vừa định mở cửa, Lương Phong lại đẩy cửa đi vào.
"Anh cả..." Lương Phong đi vào muốn nói lại thôi, nhưng là vẻ mặt để lộ ra vô cùng lo lắng.
Không phải Tôn Kê, Tôn Bách thở phào nhẹ nhõm, thế nhưng lại có chút mất mát, dò hỏi: "Lương Phong vội vội vàng vàng chuyện gì? Cửa cũng không gõ thì tiến vào."
"Anh hai..." Lương Phong một trận nặng nề: "Anh hai, anh ấy mất tích."
Tôn Bách rất ngạc nhiên: Mất tích? Tôn Kê mất tích và anh có quan hệ gì? Nói: "Mất tích? Các cậu phái người đi tìm không phải tốt sao. Nói với tôi làm gì?"
Lương Phong thấy anh hiểu lầm, lập tức nói cho anh biết tình huống thực tế tỉ mỉ: "Không phải như thế, anh cả. Anh hai mất tích kỳ lạ, Em dùng bất kỳ phương pháp nào cũng không tìm ra anh ấy. D d l q d Phái anh em tìm đến chỗ anh ấy thường đi, cũng nói mấy ngày nay không phát hiện qua anh hai. Hộ chiếu, thẻ căn cước của anh hai đều ở đây, không có vẻ muốn đi vùng khác."
"Nó bực dọc, có thể cố ý giấu chúng ta, không cần đi quản nó." Tôn Bách cho rằng em trai lại cái trò đùa giỡn gì. Nói xong không để ý tới Lương Phong dự định đi ra ngoài một chút.
"Anh cả, anh hãy nghe em nói. Lần cuối cùng em thấy anh hai là ba ngày trước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-luyen/26878/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.