Một thế giới hoang vu liếc mắt không thấy điểm cuối, đừng nói hành tinh, ngay cả một viên đá cũng không có. Càng đừng nói đến sự sống, Đế Long thật sâu cảm thấy ở nơi này ngoại trừ nàng thì không còn thứ gì còn sống. Nàng nhớ Long Đế còn ở trong quan tài, quay đầu vào trong quan tài hỏi cái xác vừa chết kia: "Long Đế, ngươi đưa ta đi đâu?" Nàng nhớ pháp trận Phong Thiên, Long Đế tuyệt đối không có bản lĩnh mang nàng rời khỏi hành tinh kia —— bằng không Long Đế đã sớm trở về Tiên Giới, cũng không cần phải mang thân thể người không giống người quỷ không giống quỷ mà đi lang thang ở Tu Ma Giới. Nếu còn ở hành tinh này, vì cái gì nàng lại nhìn thấy một thế giới như vậy? Bỗng dưng, Đế Long sực tỉnh, ngay sau đó phản ứng. Tu Ma Giới và Tiên Giới ở cùng một hành tinh, bị đại trận Phong Thiên phong ấn, nhưng mà thực tế lại là hai thế giới khác nhau, chẳng qua bởi vì Tu Ma Giới và Tu Tiên Giới là láng giềng, thậm chí là có lãnh thổ giáp ranh nên mới thường xuyên lui tới.
Mắt Đế Long trợn tròn như hai quả trứng gà.
Vũ trụ rộng lớn thênh thang, không gian tầng tầng lớp lớp đếm không xuể, một cái cây một bãi cát đều có thể hoá thành một giới, một chiếc nhẫn trữ vật không gian đều có khả năng hình thành vũ trụ. Dù nàng có năng lực một bước sang sông Ngân[dải ngân hà], nàng... Cũng không biết cách trở lại hành tinh kia!
Đế Long đứng tại chỗ ngơ ngác, ngơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-long-tu-than/902421/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.