Khương Hoài Ưu cũng không lo lắng cho tu vi của mình lắm, nàng lấy thân xác phàm nhân, bỏ lỡ tuổi tu hành tốt nhất cũng chỉ mất hai mươi năm đã tu đến cảnh giới Đại Thừa hậu kỳ, hiện giờ cơ thể vừa trùng tu này gần như là cấp thiên tiên, hơn nữa 5000 năm nay nàng lĩnh ngộ tu hành, đột phá cảnh giới chỉ là vấn đề thời gian. Khương Hoài Ưu rất rõ ràng Đế Long cất giấu tâm tư gì, nàng nói với Đế Long: “Tu vi hiện tại của cô rất yếu, chờ tu vi cô tới cảnh giới nhất định có thể tự đúc lại thân xác.” Nàng quét một vòng nhà ở, nguyên căn phòng trừ đồ gia dụng và một ít lò dược, đan lô cái gì cũng không có. Nàng nói với Đế Long: “Tìm cho tôi một bộ quần áo được không?” Đúng là hiện tại nàng không có một chút tu vi, không có cách nào dùng pháp thuật biến ra một bộ quần áo, toàn bộ tài sản của nàng đều hủy trong Phong Thiên trận. Bây giờ nàng chỉ có hai bàn tay trắng.
Đế Long đảo mắt khắp người Khương Hoài Ưu, nghĩ cứ trần trụi như vậy đúng là không thích hợp, nàng nói câu: “Chờ!” Xuyên qua pháp trận đẩy cửa ra, lập tức há hốc mồm. Có người xông vào tòa nhà của nàng, vây quanh căn phòng nàng bày kết giới —— mười mấy tên cảnh giới Nguyên Anh trở lên bao vây chính mình. Những người này cưỡi yêu thú, thân mặc áo giáp màu vàng, tay cầm trường kích vây quanh nhà ở chật như nêm cối*.
*Chật như nêm cối: Đông đúc, lèn chặt đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-long-tu-than/902393/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.