Ngày xưa, Khương Hoài Ưu đã tu luyện đến đến cảnh giới Đại Thừa chỉ trong hai mươi năm với một cơ thể phàm trần, và lực chiến lại cực kỳ mạnh mẽ, vang danh một giới, cũng coi như là nghìn năm hiếm thấy.
Đế Long nghĩ rằng trước đây tốc độ tu luyện của Khương Hoài Ưu cũng coi như hiếm có, bây giờ có thêm 5000 năm lĩnh ngộ, trước đó nàng ấy trùng sinh tu vi mất hết cũng chỉ mất mấy canh giờ đã đến Nguyên Anh cảnh. Hiện tại lại có thêm hai dải long mạch và vô số thần vật, thần dược phụ trợ, từ Xuất Khiếu kỳ ty luyện đến Đại Thừa cảnh, cũng chỉ trong thời gian một hai năm là xong đi
Nhưng hôm nay, hai năm đã trôi qua. Khương Hoài Ưu chỉ từ Xuất Khiếu vượt lên Phân Thần kỳ, không nói Độ Kiếp cảnh, ngay cả Hợp Thể cảnh cũng chưa bước chân lên. Hai năm, suốt hai năm ròng rã, ấy vậy mà nàng ấy chỉ mới bước vào Phân Thần sơ kỳ. Đế Long cảm thấy việc này không hợp lý, quá chậm.
Thanh Lam cũng cảm thấy không hợp lý: Khương Hoài Ưu, ngươi là quái vật hay sao, mỗi lần tăng một cảnh giới đều phải độ kiếp, ngươi độ kiếp thì độ kiếp đi, lần trước độ kiếp mây đen bao trùm cả ngàn dặm xung quanh, mọi người đều cách ngươi thật xa, lần này khen ngược, phạm vi hàng chục ngàn dặm đều bị lôi kiếp của ngươi bao phủ, cả tòa thành Thánh cũng nằm dưới lôi kiếp. Ngươi biết rõ bản thân độ kiếp sẽ mang đến sấm sét ầm trời, còn chạy chậm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-long-tu-than/1913885/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.