Dù bên trong này là điều kiện tu luyện tốt nhất cho Triệu Viễn thì hắn cũng không quan tâm. Mà đi tới cái ao âm dương ngư rồi bắt đầu nổi lửa lên và từng con âm dương ngư bị Triệu Viễn làm thịt rồi đem đi nướng. Cho thêm chút gia vị nữa thì phải nói là quá tuyệt.
Ăn được 5 con rồi Triệu Viễn ăn không nổi nữa vì đã quá no rồi. Hắn đang định ngủ thì nhớ tới mấy người Kiếm Tuyệt Trần đang đợi ở ngoài nên nhanh chóng đi ra Hỗn Độn Đạo đỉnh. Sau đó thu nó vào bên trong đan điền. Triệu Viễn đi tìm khắp xung quanh cũng không phát hiện gì nên quyết định rời đi.
Không lâu sau Triệu Viễn đã theo đường cũ trở về, rời khỏi giếng lên đến mặt đất thì không ngờ mấy người Kiếm Tuyệt Trần vẫn đứng ở đó chờ đợi.
Kiếm vội vàng chạy tới hết sờ từ tay cho đến chân lại không phát hiện ra chút tổn thương nào nên tấm tắc kêu kỳ lạ.
"Sao tiểu tử ngươi lại lành lạnh không một chút thương thế rời khỏi đó. Hay là tiểu tử ngươi vốn dĩ không vào đến chỗ đó".
Trong ký ức hắn vẫn còn nhớ rõ là hắn cùng Kiếm Tuyệt Trần và Thiên Vương đến bên cạnh chiếc đỉnh đó định hợp sức mang đi. Nhưng không ngờ từ trong đỉnh tuôn ra voi số đạo lực lượng đánh cho 3 người bị thương khắp nơi. Cũng may mà chạy nhanh rời khỏi đó.
Những người khác cũng thầm dò xét Triệu Viễn một lần xem có chút bất thường nào không. Nhưng đều không thu hoạch được gì.
Nhìn ánh mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-lo/896213/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.