Có người thấy hắn cười như vậy tới bên cạnh vỗ vào lưng hắn.
"Đứng ở đây một mình cười cái gì? Tú nhi đang ở nhà làm cơm đợi sẵn ngươi rồi đó. Còn không mau về, lại tính để tiểu nha đầu đó đợi bao lâu nữa"?
Lúc này Triệu Viễn mới chợt tỉnh lại.
"Đa tạ Lý thúc nhắc nhở, tiểu tử ta về ngay".
Hắn ôm quyền rồi như vô cùng quen thuộc đi một lúc tới một ngôi nhà làm bằng cỏ tranh rồi đẩy cửa đi vào. Xuất hiện trước mắt là một thiếu nữ vô cũng xinh đẹp nhưng không thiếu đoan trang.
"Đại ca ca ngươi về rồi. Mau rồi xuống ăn cơm đi, không kẻo lại nguội bây giờ".
"Tú nhi là nàng thật sao"?
Triệu Viễn nhìn chằm chằm vào thiếu nữ này không rời mắt. Làm cho thiếu nữ này mặt không tự chủ đỏ lên.
"Tú nhi đây, hôm nay đại ca ca sao lại hỏi vậy. Không lẽ đại ca ca lại không nhận ra Tú nhi sao"?
Nghe thiếu nữ này trả lời như vậy thì hắn kích động chạy tới trước mặt thiếu nữ này rồi ôm vào lòng.
"Tú nhi, ta không muốn rời xa nàng một lần nào nữa. Ta chỉ ở bên cạnh bên cạnh nàng suốt đời này".
Thiếu nữ kia đột nhiên bị hắn ôm như vậy thì không biết phải làm như nào. Đẩy hắn ra nhưng lại càng làm cho hắn ôm chặt nàng nhiều hơn như sợ mất bất cứ lúc nào vậy.
— QUẢNG CÁO —
Thiếu nữ này như hạ quyết định vậy rồi cũng ôm chặt hắn.
"Đời này Tú nhi cũng chỉ muốn ở bên cạnh chàng mà thôi. Chàng có biết không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-lo/896211/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.