Kiếm quỷ ủ rũ nói "ta nhộng có đủ tài phú đó, không thì mang về trồng thì đã làm sao chứ".
Sau khi uống xong chén chè Triệu Viễn mới nghiêm túc lại.
"Mới năm nay các ngươi vẫn không có gì thay đổi a. Vẫn sống tốt như hồi nào".
Một thiếu nữ lạnh lùng nói "lúc đầu ta còn tưởng ngươi là mao đầu tiểu tử nào. Nhưng nghe ngươi nói chuyện với Hách lão đầu thì đã cũng đã suy đoán ra một chút, còn mục đích ngươi tới là vì vật đó chứ gì. Ta không biết ngươi lấy tự tin ở đâu ra nhưng ta khuyên ngươi đừng nên đi thử, không chết rất khó coi".
Triệu Viễn cười nói "nếu không thể dùng lực lượng cưỡng ép mang đi thì có thể lừa nó mang đi. Nhưng ta không có tự tin thì sao dám tới đây chứ. Nhưng không biết vật đó đã có ai tới mang nó đi chưa"?
"Có vô số người đã tới đây thử, đặc biệt trong đó có cả đan tổ và dược tổ. Sau khi rời đi trên thân cũng mang không ít thương thế, nhưng cũng có vô số người vì nó mà mất mạng. Thật đáng tiếc vì một vật như vậy có đáng hay không"? Hách Liên Trường Không thở dài.
"Các ngươi có mấy người biết được lai lịch của món đồ đó. Nếu các ngươi biết đã không ngây thơ cho rằng bản thân có đủ khả năng thu phục nó rồi" Triệu Viễn thần bí nói.
Nghe vậy tất cả những người có mặt ở đây đều kinh ngạc, ngoại trừ 3 người Kiếm Tuyệt Trần. Cố lão đầu thản nhiên nói.
"Chỉ là một cái dược đỉnh không ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-lo/896209/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.