Triệu Viễn kinh ngạc cũng là chuyện bình thường. Bởi không phải thời đại nào cũng xuất hiện người mang kiếm tâm, thậm chí là mấy thời đại.
Rồi Triệu Viễn truyền âm cho Kiếm Tuyệt Trần.
"Kiếm lão, lần này chắc ngài lại có người phù hợp để ngài thu đệ tử rồi.
Kiếm Tuyệt Trần vuốt vuốt râu mới đáp.
"Không vội, nếu chỉ là thiên tài mà làm ác thì lão phu cũng không dám thu. Dù kiếm tâm cũng vậy, ta cũng đã có mấy vị đệ tử rồi nên có thu thêm hay không nữa cũng không còn quan trọng. Nếu tiểu tử ngươi hứng thú có thể mời chào họ vào tông là được".
"Kiếm lão ta biết ngài đang suy nghĩ gì. Nếu ngài thật sự không thu ta có thể thông báo lão quỷ kiếm là nơi này có hai thiên tài kiếm tâm, chắc hẳn là lão gia hỏa đó rất hứng thú đi".
"Tiểu tử ngươi cứ việc thông báo, người mang kiếm tâm lão phu cũng đã thu làm đệ tử, nhiều hơn một hai người cũng không đáng bao nhiêu. Ta nhường cho lão gia hỏa đó cũng chả sao, hắn cũng không hơn ta, thì có thể dạy ra đệ tử như nào chứ".
Trong lòng Triệu Viễn lúc này cũng đang rất vui vẻ.
"Nếu có thể cho hai lão đầu đó đánh một trận, tranh giành đệ tử một lần thì chắc đó cũng là một tình cảnh rất đáng xem".
Rồi mới đáp lại Kiếm Tuyệt Trần.
"Kiếm lão ngài chắc chắn chứ".
"Ngươi cứ việc thông báo đi, ta đợi hắn tới để xem lễ của lão gia hỏa đó thu đệ tử một lần".
Rồi chỉ thấy Triệu Viễn nhắm mắt lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-lo/896168/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.