Cùng lúc giọng nói đó vang lên thì huyết mạch trong cơ thể Triệu Viễn cũng dịu lại.
Huyết mạch mạch của Triệu Viễn cũng đã liên kết với 3 giọt bổn mạng. Điều này cũng đồng nghĩa là trong vô thức thì Triệu Viễn cũng đã không chế thành công 3 lão đầu kia rồi.
Trong 3 lão đầu thì Phong lão đầu là người trầm ổn và bình tĩnh nhất. Nhưng ngay thời khắc sinh tử phù văn xuất hiện trong não hải thì tâm tính trầm ổn của lão đã bị đánh vỡ.
"Không thể nào, tại sao chuyện này lại có thể xảy ra".
Dạ Hàn lúc này cũng không khác mới, trên khuôn mặt đã không còn sự kiêu ngạo mà thay vào đó là ủ rũ, như đã già như mấy năm vậy.
Thiên Khiếu lúc này lại tỏ ra rất bình tĩnh, như đã suy nghĩ thông suốt mọi chuyện.
Lúc này mỗi người từ trong sinh tử phù văn cũng cảm nhận được sinh tử của mình đã gắn liền với Triệu Viễn. Chỉ cần hắn tử vong thì mình cũng không sống được.
Cũng trong vô hình cũng cảm nhận được sinh tử của mình đã nắm giữ trong tay Triệu Viễn.
Thiên Khiếu nói.
"Hai lão đầu các ngươi không thể bình tĩnh một chút sao. Dù không ai muốn nhưng nó đã xảy ra rồi, hãy chấp nhận sự thật đó đi".
Dạ Hàn gào thét.
"Sao ta có thể chấp nhận được mạt sống của ta lại bị khống chế trong tay của người khác. Đến cảnh giới này của chúng muốn cái gì chẳng có, sao phải đi làm tay chân cho ngươi khác".
Thiên Khiếu nói như là dội cho một gáo nước lạnh vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-lo/896161/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.