Lúc này hai người đang đứng trên lưng Phi Điểu.
Triệu Viễn không ngừng cảm thán nói:
"Phi điểu này nhìn cũng như một một con chim bình thường nhưng trong thân lại mang một tia huyết mạch của Phì Di Điểu, nếu sau này gặp được cơ duyên thì có cơ hội phản tổ tới lúc đó có khả tiến vào cấp bậc thánh thú a."
Nghe vậy Trần Dương cũng không khỏi bất ngờ:
"Ngưu huynh ngươi cũng hiểu biết về yêu thú không ít nhỉ".
Liền nhịn không được nhìn kỹ Triệu Viễn từ trên xuống một lần.
Rồi nói tiếp: "không sai Phi điểu này của ta quả thực có có một tia huyết mạch của Phì Di Điểu, nhưng muốn nó phản tổ thì rất khó khăn. Nếu không Phì Di Điểu đã không còn hiếm hoi như bây giờ".
Triệu Viễn ăn ủi: "tuy nói như vậy nhưng vẫn tốt hơn là còn có cơ hội, mập mạp ngươi có thể thu được một huyền cấp yêu thú làm tọa kỵ như này chắc hẳn gia thế rất bất phàm a".
Trần Dương vội xua tay.
"Ta không có xuất thân danh gia vọng tộc cũng chỉ là một tiểu gia tộc mà thôi. Ngược lại Ngưu huynh ngươi mới có thiên nhân ngũ trọng mà có thể sánh bằng thiên nhân thất trọng chắc hẳn cũng là đệ tử của một đại gia tộc nhỉ".
Triệu Viễn cũng không muốn nói ra thân phận thật sự của mình cũng chỉ qua loa trả lời:
"Ta cũng chỉ là một người trong một thôn sơn dã mà thôi, cũng may gặp được một ít cơ duyên mới có thể bước lên con đường tu hành".
Hai người vừa ngồi trên lưng Phi Điểu khoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-lo/896139/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.