*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chức lớp phó lao động của Khương Tiểu Trinh không bị đổi.
Sau hôm đấy, tan học mỗi ngày, chủ nhiệm lớp tự mình đi vào lớp, điểm danh theo danh sách, bắt những đứa đã trốn trước đây ở lại làm vệ sinh.
Đám học sinh trực nhật không cam lòng chịu phạt, vừa quét nhà vừa lầm bầm nhìn bóng lưng Khương Tiểu Trinh mà chửi: “Con xấu gái hóng chuyện, con lợn chết phì, đồ hay mách lẻo.”
Khương Tiểu Trinh đột nhiên xoay người, đối mặt với họ.
“Nói xấu tao thì nói bé đi một tí, đừng để tao nghe thấy.”
Cô khoanh tay, nói rất khinh khi.
“Tao tin là tụi mày đã biết rồi, tao sẽ đi mách thầy đấy. Tụi mày chửi tao, muốn gây phiền toái cho tao, tao sẽ báo hết với giáo viên.”
Đứa bạn bị chọc giận bởi lời nói của cô, vung cây lau nhà lên quăng thẳng về đằng trước, chửi um sùm: “Đm mày đi mách đi mày tưởng mày ghê gớm lắm à?”
Cây lau nhà đập thẳng về phía Khương Tiểu Trinh, cô lanh tay lẹ mắt đạp nó lại, không để nó làm bẩn váy mình.
“Đúng vậy, tao ghê gớm đấy.”
Cây lau nhà rơi lạch cạch xuống đất, vẩy hết nước thối bẩn lên người đứa đối diện.
“Tụi mày nhục mạ tao, còn không cho tao đi mách, thế thì tao lỗ trắng còn gì.”
Khương Tiểu Trinh cười cười, nhai nát những chữ trong miệng, phun lên mặt đất: “Tụi mày tưởng bở.”
Nói xong những lời muốn nói, cô không cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-lam-ha-ngoc-hoi-han/1809593/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.