Hà Ngọc đã dùng một tuần này để suy nghĩ kỹ. 
Nó đã tìm được cách giải quyết tất cả những mâu thuẫn trước đó trong lớp vỡ lòng. 
Nó không thèm làm “chó” của Khương Minh Trân nữa. 
Từ nay về sau, thằng bé sẽ phân rõ giới hạn với con bé. 
Có rất nhiều cách để chống lại Khương Minh Trân, nhưng nếu chọc vào con bé rồi, con nhóc kia sẽ không bỏ qua dễ dàng đâu. Không chống lại con bé thì…… Thằng bé cũng chẳng muốn nhận lời xin lỗi của Khương Minh Trân, quay lại như lúc trước. 
Cuối cùng, Hà Ngọc sử dụng trí thông minh của bộ não 6 tuổi của nó để nghĩ ra một cách. 
—— Thằng bé muốn để Khương Minh Trân ghét nó, chủ động không tiếp cận nó nữa. 
Vì thế, câu chuyện xin được quay trở lại cảnh thằng bé chụp vào ngực con bé. 
Khương Minh Trân cúi đầu, ngơ ngác nhìn tay Hà Ngọc. 10 giây sau, con bé sợ hãi thét lên. 
“A!” 
Con bé biết đây không phải là chuyện tốt, nó biết trò này không có ý gì hay, vì trong tiết giáo dục sức khỏe, thầy cô có dạy “Những việc bé trai không được làm với bé gái”. 
Hà Ngọc làm rồi! 
“Khà Khọt không biết xấu hổ.” 
Tay Khương Minh Trân vẫn còn đang giữ ở trạng thái duỗi thẳng. Bấy giờ nó giơ thẳng tay lên, tay năm tay mười tặng cho thằng bé một cái bạt tai. 
Đánh thằng bé xong, con bé vừa thẹn vừa tức, lập tức xoay người chạy trốn. 
Mục đích của Hà Ngọc đã thuận lợi thành công. 
Lần này, Khương Minh Trân trở thành kẻ chủ động trốn tránh Hà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-lam-ha-ngoc-hoi-han/1809577/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.