Thằng bé sửng sốt ngây ngẩn vì bị con bé quát.
Khương Minh Trân chống nạnh đập văng bả vai thằng bé, rồi hùng hổ bỏ đi.
Lúc con bé bỏ đi rồi, lũ trẻ con đều vây cả lại, tỏ vẻ hứng thú với thằng nhóc mới tới. Tụi nó đã ngứa mắt Khương Minh Trân lâu rồi, cuối cùng cũng có người ra mặt, buông lời ác ý hộ chúng nó.
“Cậu lợi hại ghê.”
Mặt tụi nó rất phấn khích.
“Cậu đến từ đâu thế?”
“Cách nói chuyện của cậu không giống bọn tớ, vui ghê.”
Thằng bé không biết tụi nó đang vui vì chuyện gì. Nó quay đầu nhìn ra khỏi đám người, nhìn bóng lưng căng vai của Khương Minh Trân, cắn chặt lấy môi dưới.
“Cậu muốn đi đâu?”
Chân thằng bé mới bước được một bước, đám con nít đã giữ chặt nó lại.
“Mặc kệ nó đi! Bọn tớ đều không thích chơi với nó!”
“Khương Minh Trân không ở đây, tụi mình ù lại đi, chơi đồ hàng đóng giả quán bar.”
Chúng nó mau chóng bước vào ván chơi mới.
“Ù, la, pê!”
Khương Minh Trân quay về phòng mình, vừa hay nghe được bọn trẻ con lớn tiếng chia vai ở sân sau.
Quả nhiên giống y như trước, lúc không có con bé, những đứa khác sẽ chơi càng vui hơn.
Nó mở cửa sổ ra, vớ bừa con gấu bông dùng để ôm ở mép giường, ném từ tầng hai xuống.
Nó ném trúng vào gáy tên “Khà Khọt” mà nó ghét nhất kia.
Có đứa trẻ con gào tướng lên, hoảng sợ vì con quái thú biết bay này.
“Khương Minh Trân ném đấy!” Mọi người nhận ra.
Khương Minh Trân làm mặt quỷ với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-lam-ha-ngoc-hoi-han/1809570/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.