Thùy cá bất cụ quỷ vương hồn, diêm la khu thi thắng đào phù 
[Người nào không sợ hồn Quỷ Vương, Diêm La khu thi hơn cả bùa đào] 
—- 
Vạn lượng hoàng kim! 
Lão giả thấy bọn họ một bộ nghèo kiết hủ lậu, tin tưởng thư sinh này sẽ không cự tuyệt, cũng không ngờ Dư Tĩnh nghe xong vẫn chưa từng động dung, chỉ thản nhiên lắc đầu: “Tại hạ không nghĩ bán đi viên châu này.” 
Lão giả nóng nảy: “Công tử giữ hạt châu này có gì dùng? Còn không bằng bán cho lão phu, đổi lại vàng bạc, mưu cầu phú quý!” 
“Tại hạ tuy là gia cảnh nghèo khó, nhưng hài lòng thưởng nhạc, hạt châu này, quả thật là không bán.” 
Lão giả kia đã mất ý cùng họ dây dưa, sắc mặt trầm lại, lạnh nhạt nói: “Viên bảo châu này ở trong tay nguời thường các ngươi bất quá chỉ là ngoạn vật, đúng là lãng phí! Lão phu hảo ngôn khuyên bảo, ngươi ngoan cố, cố tình không biết phân biệt! Hiện giờ ngươi bán cũng phải bán, không bán cũng phải giao bảo châu cho lão phu!!” 
Lão lay động chuông đồng trong tay, đám tử thi bên ngoài vốn giống cọc gỗ đứng thẳng bất động đột nhiên nghe tiếng mà động, chỉnh tề vây quanh cửa điện, những người chết này sắc mặt cứng ngắc, song trảo như câu trước người, âm phong thổi lên, thật sự khiến người mao cốt tủng nhiên. 
Dư Tĩnh nở nụ cười: “Lão tiên sinh thật là thú vị. Đã là bảo châu thì đều có linh tính, chỉ có người hữu duyên mới nhận được, giống lão tiên sinh đây 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hon-lac/2508211/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.