Đã sang tháng Tám, trời vẫn nóng nhưng nắng không còn chói chang nữa,những đốm nắng lọt qua lớp lá có răng cưa của cây leo, vẽ trên mặt bànnhững đốm nắng lung linh. Quỳnh mở túi lấy cuốn sách mới mua, từ tốn giở từng trang. Cô đọc không nhiều lắm, chủ yếu chỉ đọc tiểu thuyết tìnhcảm nhẹ nhàng. Bên cạnh thần tượng Marc Levy, cô còn thích truyện củamấy tác giả văn học mạng Trung Quốc như Cố Mạn hay Tình Không Lam Hề. (Hừ hừ, nó toàn hâm mộ ngoại bang thế này có phẫn uất không?!)
Với sách của Marc Levy, cô chọn mua đơn giản vì hâm mộ tác giả. Vớinhững cuốn của tác giả Trung Quốc, cô lại chú ý hơn đến người dịch. Cuốn cô đang cầm là truyện của một tác giả mới toanh, nói chính xác hơn làlạ hoắc lạ huơ đối với độc giả không mấy am hiểu như cô. Quỳnh chỉ chọnvì tín nhiệm dịch giả. Hải Thuỷ dịch không nhiều nhưng cuốn nào cũng mềm mại và trôi chảy. Nghĩ đến đây, cô chợt thấy buồn cười. Cô không họctiếng Trung, vậy mà nhận xét về dịch giả cứ như thật!
Một cái bóng tiến lại, lấn vào trang sách và đứng yên tại đó. Vì thấyvẫn đủ sáng, Quỳnh không định ngẩng lên, nhưng một giọng nói quen quenđã thay đổi quyết định của cô. Điệp, thư ký toà soạn, người có khuônmiệng nhỏ xinh như búp bê Nhật, đang đứng bên bàn mỉm cười với cô. Nhiệt độ của nụ cười này có lẽ cũng phải đến 33 hoặc 34, nhưng là độ F. Chỉvào chiếc ghế trống bên cạnh ghế cô, Điệp nhả chữ nhỏ nhẹ, hơi kiểucách:
- Ghế này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-hon-em-lan-nua/3247565/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.